Duyên kỳ ngộ
Mùa thu năm ấy, cũng là một mùa Vu Lan Báo hiếu. Chùa Thanh Long Cổ Tự vẫn với cảnh người lặng lẽ, gió thu mát dịu, lá rừng phe phẩy nhẹ êm. Đón chào một duyên kỳ ngộ hôm nay, đó là anh Tâm – chị Đài, một tín thí chủ ghé đến từ chuyến đi thập tự dâng hương lễ Phật.
Nhìn diện mạo thành tín phúc hậu của một vị khách lần đầu tiên mới gặp, như có một sự tương ứng đồng cảm vô hình nào đó níu kéo thời gian hỏi han đàm đạo.
Hồi đó chùa TLCT chưa có giảng đường, phòng khám bệnh, thậm chí không có một chổ tiếp khách nào riêng biệt. Chúng tôi ngồi tạm trên bộ ghế cũ mục bày ra trước nơi thờ tự của ngôi chùa cổ bây giờ, mãi mê cuốn hút với những đề tài tiếp nối, mặc nhiên chuyển mạch một cách hệ thống êm đềm trôi qua … vậy đó mà hơn cả 2 giờ đồng hồ tâm tâm sự sự, ấy rồi một lời kết từ nơi anh mà tôi như còn nhớ rõ : “… từ trước đến bây giờ, đây là lần thứ hai được gặp một vị Thầy mà con tâm đắc, trước kia …”.
Đến bây giờ nhớ lại, ngày ấy trong mỗi chúng tôi dường như cõi lòng đều trống rỗng. Tôi thì sau những tháng ngày “lều chõng lên kinh” còn chập chờn ngái ngủ, hơn nữa “lăn bánh” cũng rã rời cốt trục vơi thủ tục phục sinh TLCT, từng nhủ thầm “ thôi thì, tạm dừng vai trò của mình từ đây, còn những việc qua rồi là chỉ để phục sức hồi sinh cho một ngôi chùa cổ, mượn lấy cảnh đất trời an trú tiêu dao, tuỳ duyên chấp sự”. Còn anh, nghe đâu cũng mang một dư hưởng mệt mỏi trong cạnh tranh kinh doanh cọ xát. Bởi vậy, trong lúc nầy chúng tôi như đồng cảm với nhau một tâm hồn cần ngủ yên lắng đọng, cũng chẳng ràng buộc gì với hứa hẹn về sau, ngoài những gì thật hoan hỷ vừa được tâm giao.
Nhưng rồi, việc gì đến thì cũng đã đến. Tôi định dựng thêm một gian nhà lá ở triền đất cạnh hông chùa làm nơi sinh hoạt riêng biệt tạm, với những điều kiện sẳn có do đạo tràng Phật tử hộ trì nuôi heo đất phước điền tiết kiệm được của hai năm qua. Hội ý, bàn qua tính lại, cũng chưa ngã ngũ phải làm cách nào cho đúng mức để sử dụng đồng tiền khiêm tốn mà Phật tử, thí chủ đã chắc lót dành dụm được. Đúng lúc nầy, anh lại trở về viếng chùa lễ Phật, nhìn thấy mặt bằng vừa được sang lấp, anh hỏi tôi có kế hoạch gì ? …
Từ đó tiếp cận mỗi khi xúc tác hành sử công việc, tôi đã nhận ra rằng anh là người cẩn trọng trong ý tứ, chơn chất với ngôn từ, nhưng đã bắt tay vào việc thì đến tận cùng hoàn tất. Bình thời thì ít muốn bày việc sinh công, vẽ vời hứa hẹn, lúc thấy chuyện phúc ích thì tiếp sức hỗ tương, hết lòng thúc đẩy, nuôi dưỡng mọi thành tựu cho tồn tại một cách gắn bó thuỷ chung. Nay anh ân cần vận dụng kết nối mọi tấm lòng nhân đạo từ tâm có được trong công việc làm ăn kinh doanh của mình, để tài trợ chính cho phòng chẩn trị YHCT-Từ thiện, cũng là tín thí chủ hộ trì phương tiện cho đạo tràng tu tập hằng tháng tại TLCT .
Với đối tác đồng nghiệp cộng sự , anh luôn cư xử hài hoà thân thiện. Mỗi lúc cùng nhau về chùa là như cả một đại gia đình sum vầy trong tình thương hoà nhập, thật xứng đáng với tên gọi của một công ty mang tên Hưng Gia Phúc mà TLCT đã góp phần trí danh định hiệu.
Hiện nay, chùa TLCT đã có một giảng đường rộng 200m2 ; Phòng khám, bốc thuốc, châm cứu trị bệnh miễn phí ; đài Quan Am Các tô đắp 6 cột rồng chầu. Tất cả hạng mục công trình nầy đều có sự chung tay góp sức lớn của anh chị Tâm – Đài và Phật tử, thí chủ, ân nhân hết lòng ủng hộ. Đây là một công đức thành tựu hữu ích thiết thực nhất mà TLCT chúng tôi nơi đây chân thành ghi nhận trân trọng .
TLCT : Trụ trì - TNC
Phản hồi (0)
Trackbacks - Pingbacks (0)
Viết phản hồi